Cô Tô cảm xúc trong tôi – Lần đầu tôi đến

4.8/5 - (5 bình chọn)

” Là một thành viên Thiết Kế Đồ Họa đã gắn bó với Việt Tâm Đức cũng khá lâu, với nhiều điều đã trở lên quen thuộc và gần gũi trong công việc cũng như cuộc sống. Tôi, người ngại giao tiếp và còn nhút nhát trong việc đối diện với nhiều người không biết phải bày tỏ cảm xúc như thế nào và ra sao trong chuyến đi du lịch Cô Tô vừa rồi. Nhưng tôi sẽ nói về cảm xúc của tôi tại đây một cách chân thật nhất.

Cô Tô lần đầu tôi đến
Cô Tô lần đầu tôi đến

Mỗi chuyến du lịch là một hành trình đến với mỗi niềm vui, mỗi cảm xúc đan xen khác lạ mà mỗi người có những cảm nhận riêng, khác với những chuyến du lịch thường thấy, thì thông qua chuyến du lịch Cô Tô tại Quảng Ninh vừa rồi thì đây lại là chuyến du lịch cho tôi có nhiều cảm xúc nhất, ở đó tôi được trải nghiệm, khám phá, được bộc lộ hết cảm xúc của bản thân và quan trọng nhất là có thể gắn kết tình đồng đội giữa các thành viên , tạo ra nhiều kỷ niệm đẹp mà tôi nghĩ nó không chỉ dừng lại ở một kỷ niệm mà còn là trải nghiệm mà mọi người cảm nhận bằng cả trái tim mình.
Có thể nói bắt đầu của chuyến du lịch là cả một khoảng thời gian mệt mỏi không mấy hào hứng của các thành viên khi ở trên xe, cảm xúc chỉ bắt đầu khi cảnh quan rừng núi biển đảo tại Quảng Ninh xuất hiện mập mờ trước mắt mọi người, tôi cảm nhận được không khí từ trầm lắng cho đến khi nghe được tiếng tíu tít trầm trồ vẻ đẹp “rừng núi, biển đảo”.

Từ đây, tất cả mọi người bắt đầu hào hứng. Bước xuống xe trong trạng thái mơ hồ, còn chưa hình dung ra được cảnh vật xung quanh như thế nào cho đến khi ổn định lại, tôi phát hiện cảnh vật nơi đây khác hẳn những cảnh vật nơi khác tôi từng đi, cảnh đẹp nhưng không phải là vẻ đẹp của kiêu sa hay lộng lẫy, nó đẹp ở chính bản chất khám phá muốn chinh phục và không khí trong lành mà nơi nhộn nhịp thành phố không hề có được, lâu rồi tôi mới có lại được cảm giác đó, cảm giác của thiên nhiên.
Tại đây, chúng tôi có được một khoảng thời gian đẹp, được tham quan, ăn uống và có những khoảnh khắc vui chơi bơi lội hết mình, nhưng phải kể đến hai trò chơi mà tôi cảm nhận được tình đồng đội nhất là Đắp Cát và Bơi Thuyền, đó cũng là lúc tôi nhận được nhiều cảm xúc nhất.
Chúng tôi bắt đầu chèo thuyền với những kỹ thuật “như con nai vàng ngơ ngác nhất” nhưng tại đây bằng nỗ lực của mỗi người chúng tôi đã tìm ra được điểm chung, tìm được cách có thể phối hợp ăn ý nhất để có thể chinh phục được con thuyền và vùng trời biển nước.
Kết quả là chúng tôi đã đi từ đảo Cô Tô To và đến được đảo Cô Tô con cùng nhau với nụ cười nở trên môi. Từ đó, tôi vô tình cảm nhận được giữa chúng tôi bắt đầu có sự đoàn kết, gắn bó và nỗ lực hơn của các thành viên trong nhóm.
Nhưng nó còn chưa hoàn toàn gắn kết chúng tôi cho đến khi chúng tôi tham gia Đắp Cát. Từ “Đồng đội” cũng bắt nguồn từ đây.
Tại trò chơi, chúng tôi đã bày ra chiến thuật, hỗ trợ, sát cánh bên nhau để có thể bảo vệ được đồng đội nhất, mệt nhưng vui, chúng tôi được thỏa thích bay nhảy, lăn lộn và cười đùa một cách thoải mái nhất và thật may thay, chúng tôi lại là đội được giành chiến thắng trọn vẹn,
Thật ra thắng hay thua đối với tôi không quan trọng, mà điều quan trọng là ở đây là chúng tôi được giảm stress của những ngày làm việc vừa qua và tôi đúc kết được nhiều điều. Đã là đồng đội thì phải cố gắng hỗ trợ, đoàn kết lẫn nhau rồi ta sẽ thấy được rằng, cứ đi rồi sẽ đến.Tôi mong rằng sẽ có những chuyến đi mang tính trải nghiệm hơn, hay tham gia các trò chơi có tính đồng đội hơn nữa, và gia đình thì là mãi mãi.

Tác Giả

Nguyễn Văn Vũ